Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Cãi lời mẹ, hôn cách làm nhân vào ngõ cụt.

Mẹ phân tích cho tôi cặn kẽ, hai đứa chênh lệch nhau quá nhiều về mọi mặt: nào tuổi tác, trình độ, tình cảnh xuất thân (ba mẹ tôi đều là công chức - trí thức, gia đình tôi ở thị thành; còn mẹ anh là dân cày, mẹ con anh sống ở miền quê nghèo túng, lạc hậu)

Cãi lời mẹ, hôn nhân vào ngõ cụt

Hiện giờ có hối cũng đã muộn. Những ngày đó nếu không có anh (lúc đó tôi gọi bằng… chú) - làm thuê nhân cùng công ty - ân cần, giúp đỡ tôi mọi thứ thì có nhẽ tôi đã bỏ việc về với ba mẹ. "Càng ngày tôi càng thấy những điều mẹ phân tách về tình mù quàng của tôi là đúng. Càng bị ngăn cản, chúng tôi càng gắn bó hơn. Nghĩ tới nhưng không mường tượng nổi nó sẽ như thế nào”.

Vn (vui lòng gõ có dấu tiếng Việt, có đầy đủ thông tin tác giả). P. Tôi cũng giấu bạn bè chuyện tình cảm này vì biết chẳng ai ủng hộ mình.

Anh coi ngó tôi ân cần, chỉ dạy tôi từng tí trong sinh hoạt khiến tôi cảm động.

Con mỗi ngày càng lớn và bất đồng mỗi càng ngày càng tăng. Ba mẹ bị sốc, không tin nổi cô con gái cưng lại dại dột đến như vậy. Có thể anh là người tốt nhưng như thế chưa đủ để tạo nên hạnh phúc. Chúng tôi thân nhau lúc nào không hay. Bài viết gửi về email tinhyeuloisong@tuoitre.

Anh trai của anh đã có vợ con, chỉ chăm lo cho gia đình riêng, lại còn lăng loàn vợ nọ con kia. Và rồi chúng tôi đã thay đổi xưng hô và… yêu nhau! Lấy hết gan dạ, tôi viết thư cho mẹ kể về người tôi yêu mà không dám nói trực tiếp. Tuy học đại học nhưng tính tôi khép kín, ít bạn bè và chưa từng yêu.

Những ngày đầu chung sống quả tình chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi muốn rèn cho con khả năng tự lực nhưng anh làm hộ con thảy. Mẹ có lý lẽ của mẹ, tôi có lý lẽ của tôi. Thân con gái lần đầu sống xa nhà, tôi lúng túng và đơn chiếc biết bao. Tôi bất lực trước kiểu “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược” và lo sợ khi cháu lớn lên sẽ thành con người như thế nào? Ngày nghỉ, tôi muốn cả nhà cùng đi chơi, thăm bạn bè nhưng anh chỉ thích ở nhà; tôi thích mua sách, đọc truyện cho con nhưng anh bảo để tiền mua sữa, nó còn bé cần gì sách… Càng ngày tôi càng thấy những điều mẹ phân tích là đúng và tôi đích thực hoang mang nghĩ đến ngày mai của mình và của con.

Com. Ba mẹ tôi đành “chào thua”. Tôi khẳng định với mẹ đã suy nghĩ kỹ về mọi điều như mẹ nói, đã lường trước tuốt, với tôi điều quan yếu nhất là hai đứa yêu nhau. Mẹ bảo: “Đó mới chỉ là sự suy nghĩ kỹ của một người thiếu kinh nghiệm sống. Những xung đột trong cuộc sống chung dù lặt vặt cũng sẽ bóp nghẹt ý thức tôi. Anh tâm can cha anh mất khi anh mới một tuổi, anh chẳng nhớ nổi mặt cha.

Tôi đích thực hoang mang nghĩ đến mai sau của mình và của con" - Ảnh minh họa: từ Blogspot Khi nhân tình tôi chỉ mới học ngang lớp 7 Bảy năm trước, sau khi tốt nghiệp đại học, lang thang suốt một năm trời làm việc linh tinh không đúng ngành nghề, tôi xin về làm tại một doanh nghiệp cách nhà hơn 50 km.

Mẹ anh ở vậy nuôi hai anh em anh học hành và chăm bác mẹ chồng già yếu, tuần tự lo cho ông bà mồ yên mả đẹp. Tốt nghiệp phổ thông xong, anh theo học trung cấp nghề để sớm lao động đỡ đần cho mẹ.

Tôi đọc nhiều sách báo, lên mạng chừng thông báo về cách nuôi dạy trẻ và vận dụng nhưng anh toàn phản đối. Tôi phải ở nhà trọ, mỗi tháng về một lần. Nhưng từ khi có con, mâu thuẫn bắt đầu nảy. Con xin ba mẹ cho phép con được tự quyết định chuyện yêu đương và hôn nhân của mình”. Mối tình của chúng tôi quá trái ngang. Bên anh, tôi thấy mình được bao bọc, an toàn, rét mướt.

Bạn có tham mưu gì cho người đàn bà trong tâm sự trên? Tình cảm, dự định hôn nhân của bạn có từng bị cha mẹ phản đối? Nếu có, bạn đã quyết định thế nào: nghe lời ba má hay giữ quyết định của mình? Mời độc giả chia sẻ những quan điểm, trải nghiệm của riêng bạn với chủ đề này.

Tôi day dứt, đúng là “cá không ăn muối cá ươn”. Tôi “lý sự” với ba mẹ: “Chúng con yêu nhau không vi bất hợp pháp luật và đạo đức. Ông bà cho rằng tôi bị anh dỗ dành vì anh giàu kinh nghiệm còn tôi thơ ngây, khờ dại. Ba mẹ kêu tôi bỏ việc, về với ba mẹ.

Tôi nghiêm khắc với con, còn anh thỏa mãn mọi đòi hỏi của nó dù vô lý. Mẹ giục anh lấy vợ nhưng anh lo nếu vậy sẽ không lo cho mẹ vẹn tuyền như mong muốn, hơn nữa chưa tìm được người hợp…Tôi nghe và thấy thương anh quá.

A. Có mặt anh, cháu không bao giờ nghe lời tôi vì biết đã có ba bảo vệ. Anh thương mẹ nhiều. Anh đã hơn 40 tuổi mà vẫn độc thân dù phân xưởng có khá đông nữ công nhân trẻ. Ai cũng yêu quý anh. Anh ở cùng dãy nhà trọ với tôi, tâm tính đôn hậu, lúc nào cũng cười, sẵn sàng vô tư lự viện trợ mọi người.