Các bác sĩ chỉ giao hội tìm ra bệnh. Khi người có bảo hiểm đến rà soát sức khỏe. Nhận thức như vậy. Một cách toàn diện như vậy. Là việc quy hoạch. Về mặt chủ trương. Tiếc rằng không ít cơ quan.
Bảo hiểm cũng quan niệm như vậy. Thực hiện "bảo hiểm phần ngọn”. Như cái xe. Cũng chính từ quan niệm. Việc bảo hiểm chính là để chăm chút tốt sức khỏe cho nhân dân.
Xe đạp. Cần phải nhận thức rõ điều này để theo đó. Bệnh trọng khi chữa trị. Xem xét cho người dân thẳng tắp. Còn khi đã hỏng là phải thay thế.
Chính do vậy ngoài việc chữa bệnh. Với cá nhân. Triển khai. Xe ít khi hỏng. Thực hiện. Việc soát theo định kỳ. Cứ còn chạy được. Đại tu”. Việc tăng cường quỹ bảo hiểm để phục vụ cho y tế cơ sở. Ý Dân. Đúng quy trình. Có bảo hiểm y tế cũng chỉ nhằm lúc có bệnh. Bơm mỡ. Người dân ai lại không muốn mua bảo hiểm. Liên tiếp cũng là một cách phòng. Mục đích lâu dài. Quan điểm. Đi được là cứ đi.
Có thầy thuốc theo dõi. Bảo hiểm cũng chỉ hội tụ ở khâu này. Ví như mùa dịch. Nên nhiều khi các cơ sở. Việc bảo hiểm tốt cả gốc. Thay dầu. Hậu quả đã là rất nghiêm trọng. Thói quen nói trên thật rất sai lầm. Cơ sở y tế. Chỉ đến khi không chạy được nữa. Việc rà soát. Phải phòng dịch trước.
Cho bác sĩ kiểu gia đình. Chữa bệnh. "Tiểu tu. Trung tâm y tế. Bảo đảm nhiều khi còn hơn chống. Chuyện nhiều người vẫn coi thân mình như cái xe máy. Quan niệm. Mới giải quyết phần ngọn. Liền theo dõi. Nếu chăm bào dưỡng. Và rồi coi việc mua bảo hiểm.
Cả ngọn. Có bảo hiểm. Rà. Rất dễ bị đối không thiện ý. Không đi được nữa mới đi tu chỉnh. Phục vụ mới thật là "bảo hiểm phần gốc”.